Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

24/5/08

Vượt qua thử thách đầu tiên

Mặc dù không có thời gian nhưng ngày nào cũng ghé check mail, đặc biệt là tuần vừa rồi, việc lấp mắt lấp mũi, thế mà mỗi ngày vẫn đều đặn kiểm tra thư 2 lần. Kiểm tra chỉ để thất vọng...

Nhưng rồi cuối cùng cũng đã nhận được thông báo phỏng vấn, không phải mail mà là EMS hehe!

Chả là mình đang dự tuyển chương trình IFP, sau khi gửi hồ sơ đi thì ngày nào cũng thấp thỏm chờ đợi, hi vọng được lọt qua vòng chấm hồ sơ.

Nói đến chuyện hồ sơ, trước tiên là cảm ơn anh ngusiba đã cung cấp thông tin. Tiếp đó là cảm ơn các chị ở trường ĐH Nha Trang, cảm ơn rất nhiều, nếu không có sự nhiệt tình giúp đỡ của các chị có lẽ mình cũng không đủ can đảm để hoàn thành...

Lúc đó mình muốn một thư giới thiệu từ thầy giáo đã giảng dạy mình ở ĐH, nhưng 10 năm đã trôi qua, thầy cũng chẳng còn nhớ mình. Hơn nữa, ngần ấy năm mình chẳng có được một lời thăm hỏi, giờ làm sao mà mở miệng nhờ cậy đây? Nhưng, trong lúc hạn hồ sơ thì đến sát chân mà mình vẫn lần lữa, đắn đo suy nghĩ thì nhận được mail của chị Dương bảo là: "Chị đã liên lạc với thầy giúp em rồi, em cứ mạnh dạn gửi vào cho thầy đi...". Quả thật, chị gần như là cô giáo của mình, mình chỉ kể sự tình thôi chứ không hề nghĩ đến việc nhờ chị "can thiệp". Vậy mà, thật sự mình không ngờ được chị lại quan tâm và nhiệt tình đến vậy... Cả chị Thục nữa! Mà ngay chính thầy giáo cũng thế! Nhiệt tình ngoài cả sự tưởng tượng của mình. Có thế mới biết, mình hời hợt từ trong cách suy nghĩ!

Híc, giờ đang vui đây, nhưng chưa báo cho các chị vội, để xem đi phỏng vấn nên cơm nên cháo gì không đã! Hẹn sau 15/6.

18/5/08

Nhớ nhung

Từ ấy anh ra đi,
Ngoài song không gió thoảng
Hoa đào vắng mùi hương
Lòng em xuân hờ hững.

Từ ấy anh ra đi,
Bóng trăng vàng giải cát
Cánh cô nhạn bơ vơ,
Liệng dưới trời xanh ngát.

Từ ấy anh ra đi
Tiếng dương cầm vắng bặt
Dường tan trong đám sương
Thoảng về nơi làng mạc.

Từ ấy anh ra đi,
Em gầy hơn vóc liễu
Em buồn như đám mây
Những đêm vầng trăng thiếu.

Chuyển nhà xong giờ mới rảnh rỗi ngồi sắp xếp đống sách vở, tình cờ gặp lại bài thơ này trong cuốn tập "Phân tích kiểm nghiệm sản phẩm thủy sản" (hơi đối lập nhưng thế mới là lãng mạn). Đây là bài thơ của Hàn Mặc Tử mà mình đã chép hình như là năm 1997. Năm thì không nhớ rõ nhưng mình vẫn nhớ chính xác là hôm đó chủ nhật, hai đứa định rủ nhau lên giảng đường học nhưng lại giận, mình ôm cả đống sách vở bỏ về nhà Duyệt nằm chơi nguyên ngày. Mấy chị em Duyệt mới đi Quy Nhơn về, bài thơ đọc qua hình chụp cứ mờ mờ ảo ảo. Tâm trạng hôm đó không tốt nên đọc thấy bài này là thích (giờ vẫn thích) dù nhiều chữ không đọc ra mà chỉ đoán. Nhiều năm qua đã thuộc luôn rồi mà cũng không thèm kiểm chứng độ chính xác nữa...

Hịc hịc! Lật mấy quyển tập mới phát hiện ra một đôi điều thú vị:

Thứ nhất, suốt ba năm chuyên ngành gần như mình không bỏ học tiết nào - Bằng chứng là ngần ấy năm mà chỉ duy nhất có 2 trang có chữ chị Phương chép giùm...

Thứ hai, mình không có thói quen viết bậy bạ trong vở học (vì bao giờ cũng có một quyển vở nháp đi kèm để chơi carô ). Mà cũng không có thằng mô dám viết vô cả!

Nghĩ lại thấy cũng buồn, không có nét chữ của bạn bè làm kỷ niệm, không có vài câu trêu chọc nhau trong giờ học (toàn viết trên giấy nháp thôi) để đôi lúc ngồi đọc lại mà lẩm bẩm chửi. Có thằng nào đó cũng bạo gan viết ghép tên hai đứa lên tập vở của mình, nhưng mà gan thỏ nên chỉ dám viết bằng bút chì thôi!

Thứ ba, là điều buồn cười nhất: Thì ra ngày xưa đi học mình chép bài cực kỳ cẩn thận, mấy chuyện bên lề nghe thầy cô kể cũng ghi vô, gạch đít xanh xanh đỏ đỏ, nghĩ đến lúc ra trường sẽ đụng đến. Ai dè, đúng 10 năm sau "tình cờ" lật lại mới thấy . Không biết 10 năm qua mình đã làm gì nhỉ?

16/5/08

Entry for May 16, 2008

Nhân dịp khuyến mãi nên đã bắt internet rồi, nhưng lại chẳng có thời gian để viết blóc bliếc gì nữa.

Bao nhiêu là việc mà toàn là việc trời ơi đất hỡi kiểu "ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng". Người ta đùn đẩy nhau, ai thoát được là cố mà thoát. Nào là: "Tui lớn tuổi rồi đừng bắt tui làm nữa" hay "Tui dạo ni phải chỉ đạo nhân viên đi việc này việc kia cấp bách không có thời gian" hoặc "Tui đảm nhiệm một lúc nhiều chức vụ ri thì căng quá"... Nhìn quanh nhìn quất thấy có mỗi mình nhỏ nhất lại là nữ, không trưởng cũng chẳng phó nên đẩy ngay... Ôi, nào là quỹ đoàn quỹ đảng, nặng nề nhất là đảng vụ... đành phải ôm hết vậy! Không biết mô tê gì cả, đụng đến cái gì cũng phải giở tài liệu ra nghiên cứu, mờ cả mắt! Mới hơn một tháng mà quên cả việc chuyên môn...

Thôi cố lên! Hi vọng một tuần nữa sẽ thoát, nhập Sở rồi có người khác đảm nhiệm. He, nhập Sở cũng có cái hay đấy chứ!

9/5/08

Hi em,

Sáng nay nhận được mail từ Nắng Phương Nam, nội dung thế này:

Hi em,
Lâu rồi không liên lạc, anh bận nhiều việc quá, vừa đi công tác nước ngoài về. Em khỏe không? Chiều nay rảnh đọc lại các mail em trước đây tình cờ anh phát hiện được blog của em. Anh gọi điện thoại ngay cho em mà không được. Em đổi số DT rồi sao? Cho anh xin số mới với! Trên blog có hình của em nữa chứ. Thật là một ngạc nhiên thú vị cho anh. Wow! HOA MI DIU DANG xinh quá đi thôi!

Chuyện gì đang xảy ra vậy???
Hặc, dạo này yahoo nó lỗi lung tung, chạy cà rịch cà tang thế nào mà lại biến mình thành HOA MI DIU DANG thế không biết. Híc, ước gì đó là một phép màu nhỉ, mình sẽ trẻ lại 6 tuổi bằng tuổi của HOẠ MI DỊU DÀNG bây giờ.
(Nhắn nhỏ với HMDD: Sau khi đọc được entry này có hả hê lắm cũng cấm comment nha!)

6/5/08

Đi Sông Thai

Hôm 28/4 đi phục vụ Lễ khởi công công trình Hồ chứa nước Sông Thai.

Dậy từ lúc 4h30, híc, trang điểm, mặc áo dài rồi loọc toọc ra đường chờ xe đến đón. 6h30 lên đến điểm khởi công. Phong cảnh rất đẹp như là đi dã ngoại vậy nhưng mà mệt quá nên chẳng đi ra thác nước để chụp hình được. Chộp tạm vài cảnh ngay chỗ mình đứng thôi...

Không biết hoa gì đây?

Còn đây là hoa sim, nhưng sao load lên bị lỗi gì mà lại xấu thế nhỉ?!