Hết sốt rồi, lại đi thư viện, lại lên facebook... Nhưng... cứ như là không còn chút năng lượng nào nữa...
Một mình cũng phải bước đi
Bao nhiêu mất mát, những gì sau lưng...
Chông gai bao nỗi chập chùng
Một mình đành phải bước cùng đôi chân...
Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!
Translate
17/12/09
8/12/09
Lại một lần nữa tình yêu ra đi
Sáng tác: Nguyễn Giang
Từng từng chiều vắng, sương mờ giăng giăng trong lòng
Nhạt nhòa từng tia nắng bóng ai đang mờ xa
Cố níu kéo thêm chi, người ta cũng không yêu mình
Lại một lần nữa tình ra đi...
Nhạt nhòa từng tia nắng bóng ai đang mờ xa
Cố níu kéo thêm chi, người ta cũng không yêu mình
Lại một lần nữa tình ra đi...
Chuyện tình giờ như nắng tan dần vào trong bóng đêm
Thoáng đôi cánh chim xa bay… bay về đâu?
Thoáng đôi cánh chim xa bay… bay về đâu?
Lại một lần ta ngỡ, ngỡ sẽ vui, vui bên người
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Mà nào ngờ mơ ước đã vội tan, tan trong chiều
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Mà nào ngờ mơ ước đã vội tan, tan trong chiều
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Từng từng chiều vắng, sương mờ giăng giăng trong lòng
Lại một lần nữa tình ra đi
Lại một lần nữa tình ra đi
Từng từng chiều vắng, sương mờ giăng giăng trong lòng
Nhạt nhòa từng tia nắng bóng ai đang mờ xa
Cố níu kéo thêm chi, người ta cũng không yêu mình
Lại một lần nữa tình ra đi
Nhạt nhòa từng tia nắng bóng ai đang mờ xa
Cố níu kéo thêm chi, người ta cũng không yêu mình
Lại một lần nữa tình ra đi
Chuyện tình giờ như nắng tan dần vào trong bóng đêm
Thoáng đôi cánh chim xa bay… bay về đâu?
Thoáng đôi cánh chim xa bay… bay về đâu?
Lại một lần ta ngỡ, ngỡ sẽ vui, vui bên người
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Mà nào ngờ mơ ước đã vội tan, tan trong chiều
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Lại một lần ta ngỡ, ngỡ sẽ vui, vui bên người
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Mà nào ngờ mơ ước đã vội tan, tan trong chiều
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Lại một lần ước mơ, mơ được yêu.
Mà nào ngờ mơ ước đã vội tan, tan trong chiều
Ngồi lặng nhìn hoàng hôn nghe lòng đau!
Từng từng chiều vắng, sương mờ giăng giăng trong lòng
Lại một lần nữa tình ra đi
Lại một lần nữa tình ra đi
Từng từng chiều vắng, sương mờ giăng giăng trong lòng
Lại một lần nữa tình ra đi
6/12/09
Khô cá nục
Khi đi tìm tài liệu cá nục cho đề tài, tớ đọc được bài thơ này ở trên trang Hình động Phật giáo, thấy hay nên post lên đây...
Khô cá nục (Băng Tâm)
Con cá nhỏ nằm phơi mình trên cát
Sóng hững hờ rút tận xuống bờ xa
Tiếng oan hồn từ vỏ ốc kêu ca
Sợ nắng gắt đốt hình hài bỏng cháy.
Ôi! chiếc bóng bé con sao khờ dại
Cứ cong mình cho thịt nát, tan da
Kìa! nắng trên cao quyền hạn bao la
Cười chế nhiễu tự hào buông điệu hát.
Cá không khóc, nhìn biển trời bát ngát
Cá không hờn - bởi ai hiểu lòng ta
Cá không than - khi những lúc mây qua
Cá không đợi - dù giọt mưa bất giác.
Thủy triều ơi! cá quên rồi khao khát
Tâm không còn ghi lại dấu phong ba
Và nắng ơi! cá đã về nhà
Chào tạm biệt bãi cát màu hư ảnh...
Khô cá nục (Băng Tâm)
Con cá nhỏ nằm phơi mình trên cát
Sóng hững hờ rút tận xuống bờ xa
Tiếng oan hồn từ vỏ ốc kêu ca
Sợ nắng gắt đốt hình hài bỏng cháy.
Ôi! chiếc bóng bé con sao khờ dại
Cứ cong mình cho thịt nát, tan da
Kìa! nắng trên cao quyền hạn bao la
Cười chế nhiễu tự hào buông điệu hát.
Cá không khóc, nhìn biển trời bát ngát
Cá không hờn - bởi ai hiểu lòng ta
Cá không than - khi những lúc mây qua
Cá không đợi - dù giọt mưa bất giác.
Thủy triều ơi! cá quên rồi khao khát
Tâm không còn ghi lại dấu phong ba
Và nắng ơi! cá đã về nhà
Chào tạm biệt bãi cát màu hư ảnh...
3/12/09
Ráng chờ tao nhé!
Tại có máy để bàn rùi nên tớ chẳng bao giờ nghĩ đến việc mua laptop. Nhưng rồi đi học, học kỳ đầu còn gắng ra quán thuê máy, đến đầu năm nay thì bức quá, money không cho phép nên đành lấy lại chiếc laptop cũ của anh bạn.
Nhưng thật tình lúc mang về sức khỏe của nó còn tốt lắm, chạy ngon ơ, nói không ngoa là ngon hơn cả mấy chiếc laptop mới mua của cơ quan nữa, bởi thế, tớ cho chạy tẹt ga luôn. Người ta xài laptop đều cài đặt chế độ tự nghỉ sau mấy phút, tớ thì gỡ pin ra dùng nguồn trực tiếp và chọn "never" tất!
Ừ, thì nó già rùi, phục vụ cũng mức độ thôi, đằng này tớ bóc lột nó quá. Ai đời, nhiều hôm tớ quên nên ngủ ngon lành, còn nó vẫn phải thức cày cuốc và bán hàng suốt đêm trên Facebook; hoặc không thì nó cũng phải thức phục vụ tivi cho tớ 24/24.
Cho đến lúc nó bị cháy mất cụm cổng USB thì tớ mới sực nhớ đến tuổi già của nó. Tớ bắt đầu cho nó nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng cũng muộn mất rùi...
Thật tình tao hối hận lắm mày ạ!
Giờ nó đang bị bệnh gì đó, tớ chẳng biết nữa... Muốn Ghost lại sạch sẽ cho nó nhưng thợ thầy cũng đành bó tay, tại nó dùng ổ CD rời mà cụm cổng USB thì đã cháy.
Không biết nó có "trụ" nổi cho đến lúc tớ học xong hay không nữa...
Híc híc híc, tao biết lỗi rồi, mày ráng sống với tao thêm 1 năm nữa thôi nhé, chờ tao học xong, đến lúc đó mày muốn sống muốn chết gì thì tao... mặc kệ mày!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)