Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

23/1/11

Mứt cà rốt - phục thù

Hôm nay quyết tâm phục thù nồi kẹo kéo hôm qua... Hì, thực ra vì mình rất thích mứt cà rốt mà lại không yên tâm với mấy loại mứt bán ngoài hàng nên quyết tự làm lấy. Cuối cùng thì đã có sản phẩm rồi đây, hơi xấu nhưng an toàn.

Hehe, làm được mứt rồi mới thấy mình quá là... bờm. Thật ra thì hôm qua mình sên còn chưa tới, đứng mãi mỏi chân quá mà không thấy khô nên cứ tưởng bị kẹo. Hôm nay cũng thế, nghĩ đằng nào cũng vứt nên mình cứ để lửa liu riu rồi vào vào coi tivi, một hồi chạy ra thì thấy vừa khô.

Tình hình này chắc phải tranh thủ buổi tối làm thêm ít mứt khác nữa nhỉ!?

22/1/11

Mứt cà rốt

Hôm nay lên mạng tìm được công thức này:

Nguyên liệu
- 2kg cà rốt tươi (chọn củ thẳng đều, không mắt)
- 700g đường trắng
- 1 chút va ni
- 1 thìa phèn chua
 Thực hiện
1. Cà rốt nạo vỏ, rửa sạch, tỉa hoa, cắt lát dày khoảng 0,5cm.
2. Đun sôi nước với phèn chua. Cho cà rốt vào ngâm khoảng 5 phút. Vớt ra, rửa sạch bằng nước lạnh. Để ráo.
3. Bắc nồi (đáy rộng và dày) lên bếp, đun sôi đường với 100ml nước lã đến khi đường hòa tan và hơi sanh sánh thì cho cà rốt vào đun lửa vừa. Khi đường cạn bớt thì để lửa nhỏ, cho va ni, đảo đều.
- Khi đường bắt đầu bám trên thành nồi thì tắt bếp và vẫn đảo hoặc xóc đến khi những hạt đường bám trắng trên mặt miếng cà rốt là được. Đợi nguội và đóng gói.

Kết quả chiến công lẫy lừng của buổi tối lao động vất vả: một nồi mứt cà rốt đã biến thành kẹo kéo!?


Lý do vì sao thì... biết được chết liền!

Ngày mai vẫn còn là ngày nghỉ, mình quyết phục thù...

2/1/11

Sổ thơ của anh trai

Hôm nay dọn lại đống sách vở cũ tình cờ thấy quyển sổ thơ của anh trai, không hiểu sao lại có ở chỗ mình nhỉ?! Nghĩ buồn và thấy thương anh, 20 năm trước anh cũng là chàng trai lãng mạn và đầy mơ mộng... Vậy mà, 20 năm sau lại suốt ngày hì hụi chở hàng cho các quán ăn. Có lẽ ngay cả bản thân anh cũng không còn nhớ mình đã có một thời thanh xuân như thế...



Đây là một trong những bài thơ anh thích thời đó:
Tình yêu cho em ngày đi học
(Có lẽ anh chép cho Mối tình đầu - mối tình đơn phương của anh)

Nếu em biết tôi ngồi đây thương nhớ
Xin em đừng bước vội lúc qua hiên
Mỗi bước chân em mang nặng buồn phiền
Dẫm lên đó tình yêu tôi mê dại

Chân em bước vẫn nguyên hồn con gái
Tuổi trăng tròn vẫn ngự trị trong em
Vì đã yêu như thư viết hằng đêm
Nhưng đã giấu chẳng bao giờ dám gửi

Em có biết những lần tôi đứng đợi
Cổng sân trường mới mở đón đưa em
Nhưng mỗi lần em đến lại lo thêm
Tôi ngại quá tránh đường cho em bước

Dù vẫn biết tình yêu không hẹn trước
Đến bất ngờ - Đi cũng rất êm
Để thời gian là viên kẹo tôi thèm
Yêu chẳng nói, ngậm thời gian chạy trốn

Em đứng đó tôi mượn làm số vốn
Vượt cuộc đời gian giối với điêu ngoa
Nhưng cuối đường đành bỏ vốn chia toa
Em cũng bỏ tôi mỏi mòn thân thể

Giờ đã vậy còn gì đâu kể lễ
Tôi đi, về - cúi mặt giấu buồn đau
Phấn thời gian là lớp vải nhuộm màu
"Quên em nhé - Chuyện ngày xưa vứt bỏ"

Ngày em đến cửa hồn tôi bỏ ngõ
Cổng không gài nên vội bỏ đi qua
Đến bây giờ em đã bước đi xa
Hồn tôi đó - cửa vẫn còn bỏ trống

Khi em đến hồn tôi đang sống động
Gió núi về thương nhớ mọi hoang vu
Để mùa thu tôi làm kẻ trong tù
Trong đẹp lắm, mùa xuân về trong mắt

Nhưng xuân đến tôi vẫn chờ vắng ngắt
Em không về hai ta vẫn thôi tươi
Màu thời gian giờ chạy khắp môi cười
Tôi cúi mặt nghe hồn lên tiếng khóc.

Ngày em đến hồn tôi lên gai góc
Khi em về gai góc hóa rong rêu
Ngoảnh mặt đi dù tôi có gào kêu
Em vẫn bước cho hồn tôi si dại

Yêu nhiều lắm nên viết thành giai thoại
Chẳng ra hồn nên không dám gởi cho ai
Cúi mặt về ôm thương nhớ lên vai
Hành trang đó - Mối tình giờ đã gãy

Em hãy cất làm món quà thứ Bảy
Thay cho tôi đến đón cổng sân trường
Nhưng thời gian chưa xóa bỏ yêu thương
Em đi đó tôi đứng nhìn thương nhớ

Khi tình ái mình thua không lối gỡ
Đành quay về hoang phí mọc hai vai
Viết tình ca này biết gởi cho ai?
Cho em nhé? - Xin nhận làm kỷ niệm...

Một bài thơ hay nhưng không biết tác giả. Có thể là của một sinh viên trường Đại học Y Huế những năm 90 hoặc trước nữa (bài thơ chuyền tay được chị gái tôi - sinh viên trường Y Huế mang về, sau đó anh thích nên chép lại)

1/1/11

Hoa tình yêu


Hoa tigon mình mang từ Nha Trang về trồng. Chị Hai bảo đừng trồng nhưng mình cứ thích. Mình đặt nó là Hoa Tình Yêu (tất nhiên là còn có một tên riêng khác nữa không thể bật mí hehe).
Híc, cái cây này chán thật đấy, mấy tháng rồi mới leo được tí tẹo. Nhưng nó đã nở hoa mừng Năm Mới rồi đấy!

HAPPY NEW YEAR!

Chúc mừng Năm Mới 2011!
Hôm nay nghỉ Lễ, lượn qua blog để post lời Chúc mừng năm mới, chợt phát hiện ra có người đang  theo dõi blog mình. Wow, ngạc nhiên quá ta, blog mình thế này mà cũng có người đặt chế độ theo dõi cập nhật ta!? Nếu là trước đây thì không ngạc nhiên, thời Y360 thì blog mình cũng có lắm người hâm mộ mà! Nhưng lâu lắm rồi mình bỏ không viết nữa. Chán blog gòy! Sorry mọi người nhé!