Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

19/4/15

Ngoại của con

Cách mấy bước chân thôi mà phải gần nửa năm con mới lại được về thăm ngoại...
Ngoại cũng nhớ con, con cũng nhớ ngoại nhưng hoàn cảnh (với lý do kiêng cữ gì gì đó mà vì người này người kia con nên làm) buộc mẹ con phải nói dối ngoại mỗi lần ngoại hỏi về con... Cũng có thể vì thế nên khi nhìn thấy con là ngoại mắng "cháu ngoại như bãi cứt trâu". Dù thế con vẫn thấy vui vì ngoại vẫn đủ minh mẫn để mắng yêu cháu gái... Con yêu ngoại...
PS: Bàn tay xưa bế bồng, chăm sóc con giờ đã còng queo không thể mở thẳng ra được thế này đây!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét