Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

22/4/15

Nhạt!

Thỉnh thoảng khi ta không đủ tự tin thì cứ tự ủi an "nếu ta là này... là kia...", hay, "nếu ta có này... có kia..." tự tin ta sẽ có thừa! Nhưng thật ra, có chắc khi đó ta sẽ đủ tự tin? Hay rồi vẫn sẽ tự ti và ngóng tìm vài thứ khác???

Thỉnh thoảng ta thấy mất niềm tin vào con người thì cứ muốn phang ngay vào mặt cái đứa nào kia và bảo "tao biết hết nhớ, mày là... này nhớ, mày là... kia nhớ,  mày sống giả tạo lắm, cáo già cho lắm vào thì không lớn nổi đâu con ạ!" Lúc đó ta mới chính là ta! Nhưng ta lại phát hiện ra một sự thật đau lòng rằng dạo gần đây ta hình như đã đánh mất bản thân rồi. Những đứa kia chắc chúng nghĩ ta ngu, đứa tốt hơn chút sẽ bảo ta hiền, còn ta thì thừa biết ta chỉ hèn thôi :)

Thỉnh thoảng muốn than thân trách phận vài câu nhưng rồi kiểu gì cũng sẽ có vài người lo lắng (thật) và rất nhiều người tỏ ra lo lắng (kiểu tò mò)... Ta vì cứ muốn đối phó với cả 2 loại người này nên riết rồi trở thành siêu treo status lừa đảo... kiểu như: đang cười ngoác hết mang tai ra thì lại treo status "tự dưng muốn khóc", lúc cô đơn muốn chết thì lại loa rằng "vui quá, phởn quá, xõa đê..." v.v và v.v
Thỉnh thoảng mất thăng bằng thì lại cú đêm viết vài thứ vớ vẩn kiểu như này... :v

PS: Dĩ nhiên chưa hết những thứ vớ vẩn muốn viết nhưng onl bằng điện thoại đểu nó lòi hết cả mắt ra rồi đành phải đi ngủ cái đã. Chúc cả nhà ngủ ngon! Ta cũng ngủ ngon và sẽ mơ giấc mơ muôn thuở là được sở hữu cái ipad cho đỡ bị bét nhè hai con mắt :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét