Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

13/12/12

Bây giờ còn có ai đam mê blog?

Nghe tin Yahoo! Blog Vietnam sắp đóng cửa mới chợt nhớ ra mình còn có trang blog. Không biết bây giờ còn có nhiều người đam mê blog như mình ngày xưa không hay đã chuyển sang Facebook hết rồi? Mình cũng là một trong đám người bỏ rơi blog khi Blog Yahoo 360 đóng cửa.

Kể ra thì cũng không phải là bỏ rơi... Mình đã rất vất vả để lựa chọn một ngôi nhà mới, sau đó mình hài lòng với ngôi nhà mới này nhưng không còn hứng để viết bởi những bạn bè cũ của mình bên Yahoo 360 không ai theo mình sang đây cả. Từ giảm hứng thú... rồi chuyển sang trể nãi... mình lười viết.

Mình tập trung hơn vào FB chỉ vì bên đó có game, giờ mình rất ít chơi game nhưng mình vẫn ở FB nhiều hơn ở đây, vì ở đó mình có nhiều bạn...

Dù lười viết, thậm chí là không viết nhưng mình nhất định vẫn giữ gìn ngôi nhà này... Đợi một ngày nào đó mình đam mê trở lại hoặc một ngày nào đó mình có nhiều bạn bè chuyển đến làm hàng xóm...

11/8/12

Dải IP vào Facebook tháng 8/2012

Mấy cái dải IP đợt trước mình dùng tự nhiên không vào được FB nữa, hoặc có vào được thì cũng không thể chơi game trên FB. Mình vừa nhờ anh google tìm ra dải IP mới này, chia sẻ sang đây cho mọi người cùng sử dụng

Dưới đây là dải IP mới nhất để vào Facebook cho mạng nào IP facebook đang bị chặn bởi ISP . Dải IP này thuộc về Facebook Ireland Inc – một Official Mirror của Facebook tại Châu Âu, nên tốc độ truy cập nhanh đừng hỏi:

31.13.79.7 www.facebook.com
31.13.79.7 facebook.com
31.13.79.7 www.login.facebook.com
31.13.79.7 login.facebook.com
31.13.79.7 apps.facebook.com
31.13.79.7 upload.facebook.com
31.13.79.7 graph.facebook.com
31.13.79.7 register.facebook.com
31.13.79.7 vi-vn.connect.facebook.com
31.13.79.7 vi-vn.facebook.com
31.13.79.7 static.ak.connect.facebook.com
31.13.79.7 developers.facebook.com
31.13.79.7 error.facebook.com
31.13.79.7 channel.facebook.com
31.13.79.7 upload.facebook.com
31.13.79.7 register.facebook.com
31.13.79.7 bigzipfiles.facebook.com
31.13.79.7 pixel.facebook.com
31.13.79.7 upload.facebook.com
31.13.79.7 register.facebook.com
31.13.79.7 bigzipfiles.facebook.com
31.13.79.7 pixel.facebook.com
Copy đọan IP trên vào trong file C:\WINDOWS\system32\drivers\etc\hosts
Chú ý: để edit (chỉnh sửa) được file hosts, bạn cần sử dụng tài khoản có quyền Administrator trong máy (đối với windows 7) nếu không bạn sẽ bị báo lỗi “Access Denied” khi save file hosts.

8/5/12

Bản năng làm mẹ của loài mèo

Cái này tớ lén chộp được, bằng điện thoại đểu lại còn qua cửa kính nữa nên hơi mờ...
Bản năng làm mẹ của loài mèo

Bản năng làm mẹ của loài mèo

Mấy bữa nhà tớ có một mèo mẹ tha 6 mèo con tới ở. Mấy chú mèo con giỡn nhau chạy rần rật nhưng tất nhiên chúng cũng rất sợ người. Vậy nên mỗi ngày đi làm về tớ đều cố gắng đánh động trước để cho nó khỏi bị giật mình chạy tán loạn...

Bên hàng xóm có người bà con ở quê về chơi, thấy bầy mèo của tớ nên suốt ngày cứ thập thà thập thò đòi bắt một con. Có lẽ đoán được sự nguy hiểm với các con của mình, thế là mèo mẹ tha luôn bầy mèo con đi trú chân nơi khác. Tớ buồn mất mấy hôm.

Híc, đất lành chim đậu, với lại chắc mèo mẹ biết tớ iêu chúng nó nên mí hôm ni đã mang bầy con quay lại. Tớ "quán triệt" với bà già hàng xóm: "không cho ai bắt mèo của cháu nhé, đợi chúng lớn tách mẹ rồi muốn bắt thì tìm mà bắt"...

Hii, dạo ni tớ thật là siêng năng, nấu cơm và thức ăn đầy đủ... Còn phải nuôi bầy mèo mà! Mà cũng hay thật, cho chúng ăn mới phát hiện ra loài mèo làm mẹ có khi còn hơn cả (một số) con người. Bao giờ cũng thế, tớ để dĩa thức ăn ra là mèo mẹ tới ngửi ngửi nếm thử vài miếng (cứ như là xem thức ăn có an toàn không í!). Xong ngồi bên cạnh chờ cho bầy con ăn no ngả ngớn mèo mẹ mới mò tới liếm láp tí đồ thừa... Biết được điều này tớ thật nể phục loài mèo, vậy nên lần nào tớ cũng cho nhiều nhiều một chút để mèo mẹ không bị đói.

28/4/12

Lại một kỳ nghỉ lễ

Lại bắt đầu một kỳ nghỉ lễ. 4 ngày. Biết làm gì bây giờ nhỉ? 
Thật sự cũng có một số nơi muốn đi nhưng không hào hứng mấy vì kinh tế eo hẹp, tiền còn để dành cho một việc khác quyết định cả phần đời phía trước của mình nên không thể phung phí được.
Ở nhà. 
Nói là buồn cũng không đúng, vì đã quen rồi. Nhưng nói là bình thường thì là nói dối vì có đôi việc cần làm mà không thể tập trung nổi...
Lại muốn viết gì đó...
...

26/4/12

Cảm xúc

Lâu lắm rồi mình không còn viết truyện ngắn nữa, blog cũng bỏ quên. Tuy thế thỉnh thoảng khi tinh thần bất ổn, có gì đó lại thôi thúc mình viết... cảm giác như chỉ cần lướt tay trên bàn phím là một trang tiểu thuyết lại mở ra... Đó cũng chính là lúc mà trái tim, tâm hồn mình mệt mỏi...


Người đàn ông đó, nàng thật sự rất ngưỡng mộ.
Một lần, khi ngồi cạnh nhau trong một cuộc vui, người đó đan tay mình vào tay nàng và bảo: "Anh chưa có số điện thoại của em nhỉ?!". Nàng chủ động gửi số sang cho chàng... Họ đã âu yếm tay trong tay như thế cho đến tàn cuộc vui... Trước lúc chia tay, chàng bâng quơ ném về phía nàng một lời hẹn "Anh đã có số đây rồi, anh sẽ gọi...". 
...
Người đó không thường tồn tại trong lòng nàng nhưng lại làm nàng ngộp thở mỗi lúc gặp nhau dù chỉ là gặp qua điện thoại... Nàng thích tất cả những gì thuộc về người đó và thích nhất là cái cách người đó nắm tay nàng, bao giờ cũng là từng ngón tay đan vào tay nàng, cho nàng cảm giác đầy tin cậy và gắn bó... 
...
Thỉnh thoảng trong vô thức, người đàn ông đó lại xuất hiện trong giấc mơ, trong nỗi khắc khoải đợi chờ của nàng. Nàng chới với giữa hỗn độn cảm xúc mà lúc tỉnh táo hơn nàng hoảng hốt nhận ra đó là thứ tình cảm cứ như là tình yêu vậy... 
Nhưng. Người - đàn - ông - mà - nàng - ngưỡng - mộ là một nhân vật chính trị, là người của công chúng, và là người đàn ông không thuộc về nàng... 
Lý trí nhắc nhở nàng, người đó, nhất định nàng không thể yêu...

14/2/12

Quà tặng

Quà tặng có phải là biểu hiện của tình yêu không nhỉ?

Mình đã có một mối tình đầu thứ nhất và một mối tình đầu cuối cùng, mình thích cách gọi này, cảm xúc của mỗi lần yêu đâu có giống nhau đâu nhỉ, hix, trái tim mỗi lần rung rinh mỗi kiểu mà! Ở giữa còn có mối tình đầu thứ hai và mối tình đầu thứ ba nữa (hehe): mối tình đầu thứ hai dịu dàng gió thoảng và mối tình đầu thứ ba lầm lẫn...

Với mối tình đầu thứ nhất, mình có một núi quà từ vớ vẩn đến có giá trị, nhưng thứ đầu tiên xa xỉ nhất lần đầu tiên mình sở hữu là một chú gấu bông đeo kính suốt ngày ngồi chồm hỗm trên giường... Mối tình đầu cuối cùng cũng chưa bao giờ quên tặng quà cho mình vào mỗi ngày lễ, món quà xa xỉ thứ hai lần đầu tiên mình được nhận là một bức điện hoa, không giữ được hoa nhưng bức điện thì đến bây giờ mình vẫn giữ... Mối tình đầu thứ hai dịu dàng, ấm áp... nhưng thoảng như cơn gió ngọt ngào và đầy cách xa, kỷ niệm chỉ là mấy tấm card ở đất nước xa xôi anh đến và một bài thơ viết tặng mình. Rốt cuộc thì nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có người đàn ông trước đây mình đã lấy làm chồng (chính là mối tình đầu thứ ba lầm lẫn) là chưa tặng mình món quà nào cả, tất cả đều quy thành bữa ăn uống ở một quán nào đó...

Đối với đàn ông, đưa vợ hay người yêu đi ăn một bữa thật quá đơn giản, ngược lại việc mua quà tặng lại là việc hết sức đau đầu đối với họ. Tình cảm thể hiện qua việc bạn chọn việc khó hay việc dễ. Quà tặng có thể không phải là biểu hiện của tình yêu nhưng ít ra cũng cho đối phương biết được tâm huyết của bạn dành cho họ. Đó là thứ tình cảm khó có thể mất đi. Cho đến bây giờ, dù tất cả tình cảm đã đi qua, quà tặng nhiều thứ không còn giữ nhưng mình vẫn có thể hình dung ra hình dáng của chúng - những món quà mà mình đã từng nhận (thậm chí, của cả người mình không yêu)...

Tình yêu có thể không thể hiện bằng quà tặng, nhưng chắc chắn mỗi một món quà đều được gửi gắm trong đó một ý nghĩa tình cảm nhất định của cả hai người, hoặc ít ra là tình cảm của riêng một trong hai người ngay tại thời khắc đó và cả mãi mãi về sau...