Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

20/6/10

Ngày của cha

Thì ra hôm nay là ngày của Cha...

Trước đây mình không hề biết, hình như người VN chỉ có ngày giỗ cha giỗ mẹ chứ không có ngày của cha, ngày của mẹ như nước ngoài. Vậy nên khi cha mẹ còn sống thì không để tâm gì, chỉ đến khi cha mẹ mất rồi mới nấu nướng linh đình để đưa ma, làm giỗ... Mình cũng là người VN nè hehe, vậy nên lúc ba còn sống mình chẳng làm được gì cho ba cả, ba nhờ việc gì cũng ì xèo nhõng nhẽo, để bây giờ ngồi hối tiếc...

Nhớ ba, lại ở xa đành sưu tầm mấy bài thơ vậy...


Cỏ khâu vài nắm vẻ thê lương
Cơn lạnh chiều nay có khác thường
Hay hồn linh hiển Ba về với
Con trẻ bên mồ nghi ngút hương
------------

Xưa bé, bố đưa con đến trường
Lớn hơn, tóc bố nhuốm phong sương
Con vừa mới lớn đã nhòa lệ
Bố mất, còn ai để cậy nương ?

Sinh - tử, phải chăng là chuyện thường ?
Sao đành nỡ cách biệt âm dương
Bố đi, vĩnh viễn lìa con trẻ
Để lại riêng con nỗi xót thương

Sinh - tử, xưa nay vốn lẽ thường
Nhưng lòng con mãi vẫn thê lương
Đường đời nếu ngã không ai đón
Ai biết, ai hay nỗi đoạn trường...
-----------------

Bố ơi, con cách quan san
Về đây thăm mộ với ngàn thuơng đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Bố thương che chở mái đầu còn thơ:
Con thi, Bố tính từng giờ
Ốm đau, Bố nhẹ tay sờ trán con
Bây giờ lớn, Bố chả còn
bên con để sỏi đá mòn gót chân.
Từ xa con viếng mộ phần
thắp hương nhớ Bố một lần nắng phai

Thung lũng tình yêu

From Dalat
Đi Đà lạt gặp trời mưa, vậy mà chỗ này thấy vẫn đẹp. Tiếc là chỉ đi có một mình hehe

19/6/10

Khắc phục lỗi không vào được các ứng dụng trên Facebook


Mấy ngày qua nhiều cư dân mạng lại tiếp tục bị kẹt không thể vào FB. Hiện đã có rất nhiều bài hướng dẫn  cách mới nhưng cái khó khăn là mọi người làm theo thì cũng chỉ vào được trang chủ của mình chứ không thể chạy được các ứng dụng. Vậy nhưng tớ vẫn đang vào được ào ào! Thể theo yêu cầu của một số bạn chơi FB của tớ, tớ post lại bài này để nhiều người cùng tham khảo.

Bạn vào đây http://www.mediafire.com/?23m2zn3cizq để tải freegate về và chạy nó (cực nhẹ), một trang web sẽ mở ra trên trình duyệt IE để cho bạn có thể vào bất cứ trang nào mà bạn muốn, cụ thể là facebook.

Tuy nhiên, sau khi cài đặt công cụ này các bạn nên chú ý: hãy nhớ bật freegate trước khi vào YM hoặc Gmail (nếu không bạn sẽ không thể vào được YM hay gửi file đính kèm trong Gmail). Đây là kinh nghiệm của mình sau hơn nửa năm xài freegate.

Nếu thành công các bạn nhớ để lại comment cho tớ với nhé hehe......

12/6/10

Hello Đà Lạt

Vậy là đã đến Đà Lạt rồi. Mèo biết là mọi chuyện lại tiếp diễn như thế thôi, có lẽ mèo đã đúng, mèo cắt mọi liên lạc thì người ta thấy thoải mái hơn...

Uh thôi, mèo cũng tạm gác mọi thứ, không suy nghĩ nữa cùng mẹ rong chơi 2 ngày ở Đà Lạt. Hình như đây là lần đầu tiên mẹ cần đến mình mà!

Hello Đà Lạt!

9/6/10

Em vẫn biết lòng người ghê ghớm lắm
Những mưu toan, lật lọng, gạt lừa
Để sống được đôi khi thành tàn nhẫn
Và lạnh lùng trong cả những hơn thua.

5/6/10

Ngày trôi qua... tình trôi qua...

Mấy ngày rồi nhỉ?

Sầu đông càng lắc càng đầy.
Ba thu dồn lại một ngày dày ghê...

Tuần trôi qua... Ngày trôi qua... Tình cũng đang dần vuột mất... Đồng EURO thật đầy cám dỗ... Tiền mua được cả công danh sự nghiệp và mua được cả lòng tự trọng của một con người...

Buồn thay!

Tù mù...


Vậy là đã bảo vệ đề cương xong, vẫn tơ lơ mơ không biết thầy muốn mình làm những gì nữa. Ớn, không dám hỏi, vậy thôi lại thêm một tuần ngồi tưởng tượng ra ý của thầy để tù mù chỉnh sửa nhào nặn. Chẳng biết lúc nào thầy mới gật đầu ký cho mình quyết định giao đề tài. Mệt mỏi và chán nản! Nhưng giờ mình còn biết giết thời gian vào việc gì nữa đâu? Ít ra thì cũng còn có chuyện này để làm cho cái đầu đừng rảnh rỗi mà nghĩ suy lẩn thẩn...

2/6/10

Vì anh đánh mất



Còn gì đâu anh, đôi ta hôm nay đã cách xa rồi, em sẽ không quay lại
Cuộc tình hôm qua, ta nên xem như ký ức ngọt ngào, níu kéo nhau làm chi
Một mình em thôi, bao nhiêu đêm qua em đã quen rồi, em sẽ không u buồn
Một mình em đi, em không băn khoăn sẽ tới đâu mai này, em sẽ không còn nhớ

ĐK:
Bao nhiêu năm trôi qua em đã mong chờ
Giờ đây em không trông mong chi vào anh nữa
Và anh trong em hôm nay vĩnh viễn phai nhòa
Tình yêu đi qua em giữ cho riêng mình
Khi đôi ta xa nhau không nói một lời
Thì nay em quên tên anh, anh đừng than trách
Một mai khi kêu tên em anh sẽ biết rằng
Vì anh vô tâm nên anh đã đánh mất

Đừng gọi tên em, xa nhau hôm nay đâu có vui gì
Nhưng em vẫn không quay lại
Chuyện mình đi qua, mong anh mai sau sẽ biết yêu là
Không nên vô tâm lần nữa

ĐK:
Bao nhiêu năm trôi qua em đã mong chờ
Giờ đây em không trông mong chi vào anh nữa
Và anh trong em hôm nay vĩnh viễn phai nhòa
Tình yêu đi qua em giữ cho riêng mình
Khi đôi ta xa nhau không nói một lời
Thì nay em quên tên anh, anh đừng than trách
Một mai khi kêu tên em anh sẽ biết rằng
Vì anh vô tâm nên anh đã đánh mất

***
Xin đừng níu kéo, xin đừng níu kéo, ta cách xa từ đây
Qua rồi anh hỡi, qua rồi mãi mãi, thôi tiếc thêm làm chi
Xin đừng níu kéo, xin đừng níu kéo, ta cách xa từ đây
Qua rồi anh hỡi, qua rồi mãi mãi, thôi tiếc thêm làm chi

1/6/10

Từ - Bi - Hỉ - Xả, Muốn thương phải hiểu...

(Bài này sưu tầm - Trích từ buổi pháp thoại của Thiền sư Nhất Hạnh về tình yêu)

Trong đạo Phật, từ bi gắn liền với trí tuệ. Không hiểu, không thể thương yêu sâu sắc. Không hiểu, không thể thương yêu đích thực. Hiểu chính là nền tảng của tình thương yêu.

Mỗi người có những nỗi niềm, những khổ đau, bức xúc riêng, nếu không hiểu, sẽ không thương mà giận hờn, trách móc. Không hiểu, tình thương của mình sẽ làm người khác ngột ngạt, khổ đau. Không hiểu, sẽ làm người mình thương đau khổ suốt đời.

Nhân danh tình thương, người ta làm khổ nhau. Chuyện đó vẫn thưòng xảy ra.

Được hiểu và được thương vốn là một nhu cầu muôn đời của con người. Nhiều người thường cảm thấy không ai hiểu mình. Họ “đói” thương, “đói” hiểu. Họ thơ thẩn, lang thang trong cuộc đời tìm người hiểu mình, thương mình. Gặp được người hiểu mình, thương mình là may mắn lớn của cuộc đời. Tình yêu nảy nở, lớn lên từ đó...

Phật dạy về tình yêu rất sâu sắc. Tình yêu phải hội tụ đủ bốn yếu tố: từ, bi, hỉ, xả.

“Từ” là khả năng hiến tặng hạnh phúc cho người mình yêu. Yêu thương không phải là vấn đề hưởng thụ, yêu thương là hiến tặng. Tình thương mà không đem đến hạnh phúc cho người yêu không phải là tình thương đích thực. Yêu mà làm khổ nhau không phải tình yêu. Có những người yêu nhau, ngày nào cũng khổ, đó là tình yêu hệ luỵ, chỉ mang tới sự khổ đau. Yêu thương ai đó thực sự, nghĩa là làm cho người ta hạnh phúc, mỗi ngày.

“Bi” là khả năng người ta lấy cái khổ ra khỏi mình. Mình đã khổ, người ta làm cho thêm khổ, đó không thể là tình yêu đích thực. Còn gì cho nhau nếu chỉ có khổ đau tuyệt vọng. Người yêu mình phải là người biết sẻ chia, biết xoa dịu, làm vơi bớt nỗi khổ của mình trong cuộc đời.

Như vậy, “từ bi” theo Phật dạy là khả năng đem lại hạnh phúc cho nhau. Yêu thương ai là phải làm cho người ta bớt khổ. Nếu không, chỉ là đam mê, say đắm nhất thời, không phải là tình yêu thương đích thực. “Từ bi” trong tình yêu không phải tự dưng mà có. Phải học, phải “tu tập”. Cần nhiều thời gian, để quan sát, để lắng nghe, để thấu hiểu những nỗi khổ niềm đau của người yêu, để giúp người ta vượt qua, tháo gỡ, bớt khổ đau, thêm hạnh phúc.

“Hỉ” là niềm vui, tình yêu chân thật phải làm cho cả hai đều vui. Dấu ấn của tình yêu đích thực là niềm vui. Càng yêu, càng vui, niềm vui lớn, cả gia đình cùng hạnh phúc. Cuộc nhân duyên như thế là thành công.

“Xả” là không phân biệt, kì thị trong tình yêu. Mình yêu ai, hạnh phúc của người ta là của mình, khó khăn của người ta là của mình, khổ đau của người ta là của mình. Không thể nói đây là vấn đề của em/ anh, em/ anh ráng chịu. Khi yêu, hai người không phải là hai thực thể riêng biệt nữa, hạnh phúc khổ đau không còn là vấn đề cá nhân. Tất cả những gì mình phải làm coi đó là vấn đề của hai người, chuyển hoá nỗi khổ đau, làm lớn thêm hạnh phúc.

Này người trẻ, bạn nghĩ về tình yêu của mình đi, có “từ bi hỉ xả không”? Bạn hãy can đảm tự hỏi mình rằng “Người yêu ta có hiểu niềm vui nỗi khổ của ta không? Có quan tâm đến an vui hàng ngày của ta không? Người ấy có nâng đỡ ta trên con đường sự nghiệp không?...” Và tự hỏi lại mình, liệu bạn có đang thành thực với tình yêu của mình?! Liệu tình yêu của bạn đã đủ “từ bi hỉ xả”?!