Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

5/6/10

Tù mù...


Vậy là đã bảo vệ đề cương xong, vẫn tơ lơ mơ không biết thầy muốn mình làm những gì nữa. Ớn, không dám hỏi, vậy thôi lại thêm một tuần ngồi tưởng tượng ra ý của thầy để tù mù chỉnh sửa nhào nặn. Chẳng biết lúc nào thầy mới gật đầu ký cho mình quyết định giao đề tài. Mệt mỏi và chán nản! Nhưng giờ mình còn biết giết thời gian vào việc gì nữa đâu? Ít ra thì cũng còn có chuyện này để làm cho cái đầu đừng rảnh rỗi mà nghĩ suy lẩn thẩn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét