Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

6/12/09

Khô cá nục

Khi đi tìm tài liệu cá nục cho đề tài, tớ đọc được bài thơ này ở trên trang Hình động Phật giáo, thấy hay nên post lên đây...
Khô cá nục (Băng Tâm)

Con cá nhỏ nằm phơi mình trên cát
Sóng hững hờ rút tận xuống bờ xa
Tiếng oan hồn từ vỏ ốc kêu ca
Sợ nắng gắt đốt hình hài bỏng cháy.


Ôi! chiếc bóng bé con sao khờ dại
Cứ cong mình cho thịt nát, tan da
Kìa! nắng trên cao quyền hạn bao la
Cười chế nhiễu tự hào buông điệu hát.


Cá không khóc, nhìn biển trời bát ngát
Cá không hờn - bởi ai hiểu lòng ta
Cá không than - khi những lúc mây qua
Cá không đợi - dù giọt mưa bất giác.

Thủy triều ơi! cá quên rồi khao khát
Tâm không còn ghi lại dấu phong ba
Và nắng ơi! cá đã về nhà
Chào tạm biệt bãi cát màu hư ảnh...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét