Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

18/12/10

Nhiệt huyết sống đang cạn dần


Lâu lắm rồi mình không viết gì cả... Có lẽ mình đã quá quen với cuộc sống buồn tẻ này nên gần như không còn nhu cầu viết để giải toả tâm lý và cũng không còn nhu cầu tâm sự nữa.

Những ước mơ vẫn chỉ là ước mơ, cho dù nhờ có nó ta đã cố gắng từng ngày... Nhưng sự cố gắng đã vượt quá sức chịu đựng của bản thân, nhiệt huyết sống hình như đang cạn dần...

Vừa đi công tác Đà Nẵng một tuần, không bận rộn lắm nhưng cũng không thông báo cho bạn bè. Mình chán ghét sự náo nhiệt, chỉ mong mỗi tối được yên thân nằm khách sạn coi truyền hình cáp. Dù có những người bạn khá thân 5-6 năm rồi mới gặp lại nhưng mình cũng hững hờ vậy... Mình thấy chán bởi với ai cũng từng đó câu hỏi, cũng từng đó lời khuyên, cũng từng đó sự ái ngại... Biết là chúng nó trách móc nhưng làm sao được, mình không thể giả vờ thơn thớt nói cười khi trong lòng đầy mệt mỏi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét