Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

20/4/07

Thương quá nhỉ!

Từ hôm qua tới giờ tự nhiên được chăm sóc đặc biệt :
14h - Sếp giao làm công văn, ngồi mãi không viết được chữ nào thế là có người nhảy vô làm giúp. Đêm 11h30 có người nhắn tin hỏi "mi đang làm gì đó, có ngủ được không, hãy can đảm lên và đừng buồn nhiều nghe". Sáng 6h điện thoại reng reng mời đi ăn sáng uống cafe. 7h kém 15ph trên đường đi làm có một chú nhóc gọi "chị dừng lại chờ em chút", tưởng để làm gì hoá ra "em mua cho chị ổ bánh mì". Vừa đến cổng cơ quan "em ăn sáng chưa? đi ăn với bọn anh đi". 7h30 các chị đến rủ "sếp đi công tác hết rồi chị em mình ra ngoài này gặp nhau cuối tuần chút đi"...
Sướng quá nhỉ! Hì, cái gì cũng có nguyên nhân. Lâu nay chuyện buồn mình giữ trong lòng, không nói ra nên không ai biết cả. Mấy ngày trước, toà gửi giấy báo về cơ quan... Hôm qua mình xin nghỉ 1 buổi đi "hầu toà"... Và thế là mọi người đều biết...
Mọi người thương hại mình chăng? Vì mình là bị đơn mà! Uh, thương kiểu gì thì cũng là thương, cũng là quan tâm tới mình...Cảm ơn tất cả mọi người
Hôm qua anh bảo: "Em cứ lên blog mà tung chuyện của mình ra cho tất cả mọi người cùng đọc đi, muốn nói về anh như thế nào thì cứ nói cho tất cả mọi người cùng biết đi..." 3 năm vợ chồng chỉ là thế thôi ư? Buồn! Chán!
Đi về đâu em hỡi? Trôi. Trôi. Trôi... Như que củi mục trôi theo dòng nước... chưa biết sẽ mắc vào bụi cây nào, tảng đá nào...
Kế hoạch hôm nay đi về khảo sát ở xã Ngư Thủy Nam. Trưởng phòng không cho đi, thấy ở nhà chán quá nên mình cãi nhau với sếp để được đi. Đến giờ phút cuối lại bảo xe không còn chỗ... Tức quá! Ở nhà ngồi viết blog...

1 nhận xét:

  1. CUỘC SỐNG SỐ08:11 20/4/07

    Mọi việc rồi sẽ ổn nếu bạn có tinh thần lạc quan và một tình yêu không vụ lợi.
    J.Hawking

    Trả lờiXóa