Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

17/9/08

Đi học

Vạn sự khởi đầu nan
Gian nan bắt đầu nản!

Sau nhiều lần trình bày hoàn cảnh, cuối cùng sếp cũng chấp nhận cho mình đi thi. Thi xong cứ nghĩ là rớt, nhưng... không may... lại đậu và giờ chuẩn bị đi học.

Một tháng đi ôn thi, căng hết đầu óc lên để học mà càng học càng thấy tệ. Cảm giác như não mình không có nếp nhăn thì phải. Lại thêm, tai thì ngễnh ngãng, tay thì 10 năm không cầm bút nên cứng queo viết không được, mắt dù đeo kính vẫn không thấy rõ...!

Hay thật đấy, trẻ xin đi thì không cho đi vì chưa nằm "trong diện quy hoạch" lãnh đạo. Trời, ở cơ quan HCNN, để được quy hoạch lãnh đạo thì trẻ lắm cũng đã chạm tuổi 40 mất rồi!

Bởi vậy, mấy đứa trẻ trẻ nhìn thấy mình đi học thì cứ thèm thuồng, luôn miệng nói "sướng hè". Còn mình chỉ nghĩ đến chuyện học thôi đã thấy ngán vô cùng tận. Dĩ nhiên mình cũng tự thấy được đi học đúng là sướng thiệt! Ở cái Sở này không giống Sở Thuỷ sản trước đây, bên kia thì không ai chịu đi học cả, còn sang đây thì bao nhiêu người muốn đi. Mình không nằm trong diện "quy hoạch" nào cả nhưng vì được khuyến khích đi học từ ngày còn Sở Thuỷ sản và cũng có một số lý do đặc biệt nên sếp mới đồng ý cho đi...

Coi như đã có may mắn, vậy thì phải cố gắng thôi! Chắc học một thời gian sẽ quen...

Anh em cơ quan thì ủng hộ tối đa. Bạn bè, thầy cô ở trường cũng quan tâm giúp đỡ tận tình. Nhất mình rồi còn gì nữa nhỉ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét