Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

6/9/08

Vụ Thái Hà thế nào rồi nhỉ?!

Cả tuần nay không thấy thông tin thêm về vụ Thái Hà (cả hai chiều), hay đã bị dập tắt rồi? Nhưng thắng làm sao nổi cộng sản nhỉ! Và đã biết không thể thắng thì đấu tranh làm gì cho hao tổn sinh lực, đấu tranh làm gì thêm đổ máu?

Từ ngày mình về cơ quan mới cũng thế, thấy anh em ở đây có thái độ rất lạ, hình như họ không hề biết phản kháng là gì. Nghĩ mà buồn cười, chỉ có một số Thủy sản mới nhập vào là hay đấu tranh nghênh ngang, nhưng sau một thời gian thấy đấu lắm thì cũng chỉ thêm sứt đầu mẻ trán, thế là an phận (như mình bây giờ vậy).

Dĩ nhiên đôi khi bực quá không kiềm được lại vùng lên, nhưng rồi cuối cũng mình vẫn thấy an phận là nhất, mình an phận thì còn đem đến cho anh em đồng nghiệp trong phòng sự an bình.

Nếu nói như "Đảng nói" thì những thành phần như mình sẽ làm "giảm sức chiến đấu của Đảng", còn nói trên phương diện đồng loại thì mình là người vô cảm. Hặc hặc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét