Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

4/12/08

Cho đi để nhận lại



Im lặng và im lặng. Cũng muốn viết cho nó vài dòng nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Thế rồi công việc cứ cuốn đi, chẳng có thời gian để nhìn lại nữa. Nhưng chị nhận ra rằng nó không còn là cô bé mà ngày xưa chị từng quen nữa...

Chị nhớ, thời gian ấy, cũng nhờ có nó luôn bên cạnh mà chị đã đứng lên. Chị đã trao cho nó tình yêu thương và cũng nhận lại được nhiều như thế. Nhưng giờ đây tất cả đã khác, nó chỉ muốn nhận. Chị biết, những cay đắng, khổ đau đã biến nó trở thành người như vậy. Tất nhiên, chị biết nó vẫn yêu quý chị nhưng là yêu "chỉ để nhận" mà thôi. Người đàn ông đó đã lấy đi cô bé hồn nhiên của chị, và rồi trả lại chị một người đàn bà với tình cảm đã sần sùi, chai sạn... Chị đã cố gắng hết sức có thể để đưa nó quay về, nhưng không thể...

Chị có thói quen ngủ sớm, nhưng nó thì chát chít, làm việc, học hành... và chỉ chịu đi ngủ vào lúc trời gần sáng. Bởi vậy, nó thường dựng chị dậy nửa đêm để đọc những tin nhắn của những thằng đàn ông đang đi qua đời nó. Chị không giận mà ráng trả lời, chị muốn bằng sự kiên nhẫn của chị để làm nó thay đổi, nhưng chẳng ích gì... Nó không còn quan tâm xem chị nói gì, không quan tâm đến cảm giác của chị. Và dĩ nhiên, nó thích thì trả lời tin nhắn của chị không thích thì thôi...

Cuối cùng chị cũng nhận ra, chị không giúp được gì cho cuộc đời của nó nữa, bởi nó đã thờ ơ với tất cả, có thể nó thờ ơ với cả chính tương lai của nó nữa... Chị đành rời xa nó thôi, bởi chị chẳng còn chút kiên nhẫn nào nữa cả.

Với chị, yêu thương trao đi để nhận lại yêu thương, chị cũng như nó, tổn thương nhiều rồi, không muốn chỉ trao mà không có nhận...

Lần này coi như là chị đã đánh mất nó...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét