Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

28/3/11

Sao hạn

Đầu năm thầy (tuviglobal) phán rằng: "Năm nay con bị sao Kế Đô chiếu mạng, nặng lắm đấy! Con cố mà dán cái miệng hay nói ba láp ba xàm lại, cẩn thận các mối quan hệ đồng nghiệp, đặng yên thân!".

Uh, thì cũng biết cái tính xấu của mình (ỷ thế mình là thằng "trọc đầu") không biết sợ ai cả nên cứ đụng đâu nói đó... Cũng tính năm nay, không chỉ năm nay mà cả những năm về sau nữa, chỉ dùng cái miệng để ăn thôi, không dùng để nói nữa. Vậy mà...

Duyên cớ là tại hai chữ "vậy mà..." đó đó...

Hôm trước hội nghị CBCC, tui đã bảo "không có ý kiến gì hết, nhất trí hết, xin đừng chỉ định". Vậy mà cứ chỉ định mình lên tham gia ý kiến ý cò. Hổng lẽ, tui lên tui kính thưa kính gửi kính chào xong lại nói tiếp là "ý kiến của tui là nhất trí, xin hết ý kiến". Kỳ cục quá, thôi thì mình thay mặt anh em đồng nghiệp tình thương mến thương nói lên tâm tư nguyện vọng mà họ (những kẻ "có tóc") không dám lên tiếng...

Bây giờ, sau khi xếp nổi sùng nổi đóa (vì thấy bị đụng chạm đến cái "uy" của xếp) thì họ (những kẻ có tóc) đều ngậm miệng coi như cái tâm tư nguyện vọng đó không phải là của họ nữa mà chỉ là của cá nhân tui (kẻ trọc đầu)...

Tui không bực, bởi tui biết trước tình thế sẽ như thế, mà tui còn thấy buồn cười hơn nữa bởi phản ứng của lãnh đạo cơ!

Chỉ là tại tui không nghe lời thầy đó mà "Năm nay con bị sao Kế Đô chiếu mạng, nặng lắm đấy, cẩn thận cái miệng, đặng yên thân...!"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét