Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

16/7/07

Ảo và thật (st)

Những ảo tưởng của cuộc đời che chắn khiến cho mọi thứ thường mang dáng dấp của những mộng-ảo-thật trong mắt mọi người. Có bao điều giá có thể cởi bỏ được cái áo khoác bên ngoài che giấu tâm hồn của mình, cùng nhau nói chuyện, nói hết những vấn đề cần phải nói để rồi được nhẹ nhõm và thoải mái hơn.
Đôi khi tôi không hiểu tại sao con người cứ hay khoác những chiếc áo phức tạp và rắc rối lên người, rồi lại cứ hờn người trách mình, mệt mỏi ca thán... Tự mình lại đi làm khó với mình, tự phức tạp hóa vấn đề lên, còn có những người với họ net là quan trọng nhất, quan trọng hơn cả sức khỏe của bản thân họ. Với những người đó tôi chỉ ước giá mà họ hiểu được net là net họ là họ. Nếu một ngày nào đó họ mất đi thì net vẫn thản nhiên sống và lập tức sẽ có rất nhiều người khác thay chân họ, quá nhiệt tình và nhiệt thành cũng có thể là cái tốt nhưng cố quá đôi khi sẽ thành quá cỡ... Đấy là một cách nói ngông, mà tôi thì hình như rất hay nói thế.
Có những người nói với tôi là họ không tin vào mạng vì nó ảo. Tôi tự hỏi không hiểu họ có hiểu thế nào là ảo hay thật không? Thế nào là ảo, thế nào là thật? Cuộc sống thật sự rất đơn giản nếu các bạn nghĩ nó đơn giản, các bạn tự đặt ra quá nhiều câu hỏi... Ảo hay thật là do chính bản thân tôi quyết định, bởi tôi rất tin tưởng vào bản thân tôi, tôi đủ thông minh để phân biệt mọi việc, để có thể đặt lòng tin vào người khác, để tôi không phải đặt câu hỏi tại sao.
Mọi mối quan hệ đều có những quy tắc riêng của nó, ai có thể nói một tình bạn ngoài đời sẽ thật và tốt đẹp hơn tình bạn trên mạng? Ai dám nói khi gặp và chơi với một người ngoài đời sẽ hiểu được người đó? Ngay cả tình yêu cũng vậy, ai dám nói mình hiểu hết người mình yêu? Vậy những tình cảm các bạn đang có các bạn có thể nói nó là thật hay ảo không? Các bạn có thể tin người khác mà không đặt ra các câu hỏi tại sao không? Các bạn không dám tin những người bạn trên mạng vì sợ bị lừa dối và sợ bị tổn thương vì các bạn nghĩ mạng là ảo nhưng các bạn có biết chỉ có những người các bạn quen ngoài đời mới có thể lừa dối và lợi dụng các bạn không? Tôi thì tin vào trực giác của tôi, tôi tin vào cách nhìn nhận một con người của mình nên tôi luôn chân thành với mọi người vì tôi quan niệm rất đơn giản quen 100 người mà có được một người bạn thật sự là quá tốt rồi!
Vậy nên tất cả chỉ là tương đối mà thôi, ở trên blog này tôi có rất nhiều người bạn mà tôi yêu quý và họ cũng yêu quý tôi, chúng tôi chia sẻ với nhau những ý nghĩ của mình. Tôi, Anji, Andre, SRO chơi với nhau rất vui vì nói chuyện hợp và cũng vì chúng tôi không bao giờ tự hỏi là mình có bị lợi dụng không? Những người đó có tốt không? Đơn giản chơi là chơi thôi và cũng có thể chúng tôi là những người đàn ông sống rất khoáng đạt, ít câu nệ tiểu tiết. Tôi là người đi nhiều và tiếp xúc nhiều nên tôi nhận ra những người luôn nói mạng là ảo, là không đáng tin có hai dạng người: một là những người sống khô cứng và quá lý trí, nhàm chán; hai là những người thiếu niềm tin vào chính bản thân mình. Bởi vì những người lạc quan họ không bao giờ nghĩ là ảo hay thật cả, đơn giản vì họ tìm được niềm vui ở trên mạng thế là đủ.
Ngày nào cũng thế, tôi dành khá nhiều thời gian của mình để lên mạng đọc báo chí, trao đổi thông tin với đồng nghiệp vì công việc của tôi chủ yếu là làm ở trên mạng. Chẳng biết từ lúc nào tôi bắt đầu có thói quen online, chỉ để nhìn thấy nick của những người bạn sáng lên mà thôi, đôi khi cả ngày mà chẳng nói năng gì, vì ai cũng bận rộn cả. Nhưng mỗi lần thấy họ online nghĩa là những người đó vẫn đang mạnh khỏe, đang làm việc hết mình, tôi lại cảm thấy vui.
Đối với tôi, những người bạn trên blog này là một thế giới đầy những điều thú vị. Có người tôi đã có dịp gặp gỡ ở ngoài và họ trở thành những người bạn thật của tôi và cũng có người tôi chỉ tiếp xúc bằng giọng nói hay những dòng tin nhắn mà thôi. Nhưng tất cả làm cho cuộc sống của tôi dường như thêm nhiều gia vị hơn.
Có những khi tôi không online hay đang lần mò trong đống kiến thức hỗn độn của mình, thì chiếc điện thoại lại rung lên: “Anh đang làm gì thế? Online nói chuyện với em một lát nhé. Em đang có tâm sự.” Và thế là lại online, lại ngồi nghe những tâm sự chất chứa trong lòng một người nào đó, lại chia sẻ, lại cùng nhau cười khúc khích. Và cuộc đời thì vẫn đẹp...
Tôi rất thích nói chuyện với những người bạn trên blog của mình. Họ chẳng biết tôi là ai, tôi cũng chẳng biết họ là ai, đó chính là điều kiện thuận lợi cho những nỗi buồn chẳng thể nói với những người quen thuộc thì tôi có thể tỉ tê ngồi ca cẩm với họ mà chẳng sợ bí mật gì bị tiết lộ. Cứ thế mọi nỗi buồn được vơi đi, còn niềm vui thì cũng được nhân đôi lên.
Cuộc sống có muôn vàn điều kỳ lạ mà chẳng thể nào định nghĩa được. Đôi khi bạn tìm thấy những sự thật trong một thế giới ảo, nhưng cũng đôi khi bạn chỉ tìm thấy những cái ảo trong cả một thế giới thật chung quanh bạn. Cho nên hãy cứ tận hưởng những giây phút bạn được sống thật với chính mình dù là đang trong thế giới ảo hay thật. Ai đó đã từng lên án việc chat chit chẳng mang lại ích lợi gì, nhưng với tôi đó là một phần thú vị trong cuộc sống, nó mang tôi đến gần với mọi người hơn dù họ ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Tôi muốn nói với những người bạn trên blog của mình rằng... tôi yêu họ biết bao và cám ơn cuộc sống đã mang đến những giây phút tình cờ để chúng tôi được mãi là những người bạn của nhau...
Mỗi người có một cách sống và suy nghĩ khác nhau, cảm nhận của mỗi người về một vấn đề cũng rất khác nhau... Chân thành với người khác là cách tốt nhất hoàn thiện bản thân mình, tranh luận chứ đừng áp đặt cách suy nghĩ của mình lên người khác! Cuộc sống ngắn ngủi lắm, vậy nên các bạn hãy chọn cho cuộc sống của mình những gam màu sáng nhé... Hãy hành động chứ đừng đặt ra câu hỏi, bạn không tin người khác thì sẽ chẳng ai tin bạn cả, cuộc sống là một cuộc phiêu lưu thú vị, hãy nhảy vào và khám phá đi, đừng đứng đó và đặt ra những câu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét