Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

2/12/07

Cần có yêu thương



...
Có đôi khi những gì em cần ở anh thật đơn giản, nếu anh hiểu rằng em chỉ cần ở bên cạnh anh, không cần một lời nói nào cả, hãy đừng ngại ngùng mà nhẹ nhàng và kín đáo nắm lấy bàn tay em. Cho em thấy anh sẽ dìu dắt em trên con đường mà chúng ta đang bước, cho em thấy em nhỏ bé nhưng em đã có anh che chở, và chỉ cần có thế... Tất cả tình yêu chân thành anh dành cho em sẽ được cảm nhận thật nhẹ nhàng và sâu sắc bằng những yêu thương giản đơn... Bởi em không cần gì cao xa, em chẳng muốn gì to tát, em không thích những ngôn từ hoa mỹ để lấy lòng... Chỉ cần anh lặng lẽ thôi, cho em thấy em không phải một mình...
...
Vậy nếu thật sự yêu em, hãy bắt đầu từ điều đơn giản nhất: cho em thấy bàn tay anh ấm áp đến thế nào!
Ngồi buồn, nhớ đến một entry cũ sưu tầm được đã rất lâu, em muốn nói, rất muốn nói với mọi người rằng em đã tìm được những yêu thương, em đã có một bàn tay ấm áp... Nhưng em biết, nếu nói ra sẽ chỉ là những lời chỉ trích, lên án. Liệu có ai hiểu được em để mà thông cảm... Liệu có ai (đôi khi cả bản thân em nữa) tin rằng con đường mà em sắp lựa chọn sẽ không phải là sai lầm lần nữa. Em mệt mỏi vì phải toan tính cho tương lai - một tương lai mà người thân mong muốn... Chỉ phải suy nghĩ thôi em cũng thấy mệt rồi, huống gì còn phải sống cho đúng như thế nữa thì quá ư mệt mỏi...
Nhưng ai hiểu được điều đó? Mọi người, rất nhiều người động viên em bằng những lời mà (em nghĩ) theo họ đó là những lời cảm thông sâu sắc. Em rất cảm ơn vì họ đã đặt mình vào hoàn cảnh của em để suy nghĩ cho em, nhưng với họ tất cả cũng chỉ là "giả sử", cho dù họ có yêu mến, thương quý em đến cỡ nào đi nữa thì họ vẫn không có một trải nghiệm thực tế để chia sẻ...
Em có một người bạn, hoàn cảnh giống em, đúng ra là tốt hơn em, vì bạn đã có một đứa con. Mọi người đều nghĩ, như bạn cần gì một người đàn ông khác nữa! Nhưng chỉ mình em biết, bạn cũng như em thôi, khao khát một bàn tay ấm áp, chỉ cần đó là một bàn tay có đủ hơi ấm, không quan trọng người đó là ai, hoàn cảnh như thế nào... (nói ra nghe thì sến nhưng lại rất thật)! Hoặc, đơn giản thôi, khi em nói: "Bạn ơi mình định đi học AV buổi tối", bạn hiểu ngay và trả lời "uh, đi đi, làm được việc gì tốt việc đó, đừng nên quá rãnh rỗi". Nhưng cũng với câu đó khi em nói với chị gái thì khác "Có dự định gì hay sao mà lại đi học AV thế?" vân vân và vân vân...
Và thế là em ngộ ra một điều, đôi lúc mình tưởng đã hiểu được người khác nhưng thật ra chẳng hiểu gì về họ cả...
Dĩ nhiên em biết, nếu không có cùng cảnh ngộ thì khó để cho ai đó hiểu được thứ em cần, nhưng em rất muốn nói rằng em lựa chọn, cho dù con đường em sẽ đi quả là gian nan vất vả, nhưng trên con đường đó có những niềm vui em chưa từng có được trong đời. Cũng có thể rồi một ngày kia em từ bỏ, nhưng hiện tại, với em đó là hạnh phúc mà em cần!

1 nhận xét:

  1. hieu lê12410:56 3/12/07

    Em doc entry nay ma buon qua! Biet lam sao bay gio ha chi! Chi that hanh phuc vi chi luon cung ran va tao duoc niem vui cho minh.Hay giu lay niem hanh phuc nho nhoi cua minh de song chi nhe! Hy vong cuoc song khong phu phang voi chi mai. Em yeu chi!

    Trả lờiXóa