Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

2/12/07

Entry for December 02, 2007

Đôi lúc tự thấy mình chẳng khác gì một con mèo, làm đêm ngủ ngày... Thời gian này tối nào cũng đến cơ quan nhưng thật sự không chất lượng lắm, khi bắt đầu tập trung được vào công việc thì lại đến giờ phải về.

Dạo này mọi người đều làm việc ì à ì ạch thì phải. Tâm lý chán nản vì lộ trình tách nhập quá chậm chạp! Trước đây mỗi lần mình nói chán nghề là chị gái lại buồn, lại day dứt vì nghĩ tại chị mà mình lựa chọn nghề này. Nhưng chị không biết rằng việc chán là cả của một thế hệ (kể cả nhiều đàn anh đàn chị) chứ riêng gì mình đâu! Nói thế thôi chứ làm lâu thấy cũng rất gắn bó, phải nhập vào nông nghiệp nghĩ cũng buồn thúi ruột. Mà buồn xong rồi có lúc lại thấy vui vui, biết đâu, sang nông nghiệp lại chẳng tốt hơn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét