Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

31/3/08

Entry for March 31, 2008

Chỉ còn mấy ngày nữa là chuyển đi rồi. Chiều nay đã có thông báo, ai cũng buồn, người chạy được thì cũng đã chạy, người ở lại vẫn phải tiếp tục...

Mọi năm thời gian này là những ngày mệt nhất nhưng vui nhất (mai là ngày truyền thống của ngành Thuỷ sản mà!). Năm nay cũng mệt, nhưng cảm giác mệt hơn mọi năm vì buồn nữa... Mấy người lớn tuổi có lẽ còn buồn nhiều hơn, họ bảo ăn một bữa giỗ cuối cùng để chia tay, đâu đâu cũng là những ánh mắt mệt mỏi vì chán nản. Một số người đã dứt áo ra đi, không sớm, không muộn, tất cả họ đều đi vào đúng ngày 1/4. Những người ở lại vẫn tiếp tục, công việc không thay đổi, chỉ thay đổi chỗ ngồi mới, nhà mới, môi trường mới. Uh, cũng chưa biết đây là một sự thay đổi tốt hay xấu, nhưng gắn bó với cái nghèo khó này gần mười năm rồi tình cảm cũng nhiều...

Chiều nay mọi người xúi mình làm gấp công văn xin đi học kẻo ngày mai thu dấu rồi xin chữ ký của sếp mới sẽ khó. Mình thì chỉ mới ý định vậy thôi chứ chưa quyết sẽ đi, nhưng mọi người lo cho mình quá nên mình cũng đành tốc ký để sếp duyệt. Vậy là đã ký rẹc rẹc, đóng dấu cộp cộp, mình đã đương nhiên được đi học nếu mình muốn. Ờ, cứ chắc ăn cái đã, chuyện của mai mốt tính sau...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét