Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

13/3/08

Vất vả sự học...

10 năm trước mình rời Nha Trang trở về quê, lúc đó vốn tiếng Anh của mình chỉ là bằng B trung bình thôi. Nhưng nói không phải ngoa rằng, có mấy em mới tuyền về cơ quan mình bằng C hẳn hoi mà so ra chẳng hơn mình thời đó là mấy (có phải do bằng cấp hồi đó thực chất hơn bây giờ?).

Sau khi vào làm ở cơ quan này, do không biết sử dụng tiếng Anh vào việc gì nên mình sợ quên, lo đi tìm lớp để học. Cả thị xã mà chỉ duy nhất một Trung tâm ngoại ngữ, mấy lần mình đăng ký lớp B nhưng không có. Nghĩ, thôi thì học lại A cũng được. Vậy mà đăng ký rồi mới tá hoả, lớp nào cũng toàn trẻ con, học thì ít mà rượt đuổi nhau ngay trong giờ học thì nhiều. Được một tuần, chịu không nổi mình bái bai luôn. Sợ quên, ở nhà tự học, nhưng tự học chẳng mấy chất lượng bởi cứ nghĩ: học để làm gì nhỉ, sử dụng vào việc gì đây? (tất nhiên lúc đó không thấy trước tương lai cần ngoại ngữ như bây giờ).

Sau này, nhu cầu ngoại ngữ cao hơn nên lại tiếp tục đi đăng ký học lại. Trung tâm phải dồn mấy khoá lại với nhau mới được một lớp B, cũng may là lớp B toàn người lớn. Chán thay, người lớn thì lại hay nghỉ học, nào đi công tác, nào đi tiếp khách, nào cafe với bạn bè và cả đi nhậu có hơi men ngại đến lớp... Thế là giải tán cái rụp!

Gần đây thị xã tiến lên thành phố nên có khác, có thêm Trung tâm ngoại ngữ ở trường ĐH Quảng Bình, dĩ nhiên toàn người lớn. Tiền bắt đóng luôn cả khoá là 450K. Tưởng sẽ lâu dài, té ra cũng chỉ duy trì được 2 tháng phải nghỉ để đợi khoá sau dồn lại cho đủ lớp.

Chuyện là lúc lớp giải tán mình không lấy lại tiền, để chờ khoá sau học tiếp. Thế rồi họ học mà chẳng thông báo gì cả, thế là ò í e... mình mất tiền.

Chiều nay vừa đi chửi nhau về... Trung tâm nói là "đã gọi điện thoại thông báo, tại chị không đi học thì coi như chị mất tiền, Trung tâm không chịu trách nhiệm". Trời, họ gọi điện cho ai mà tôi không biết nhỉ... Thôi thì tiền trong tay quý vị, quý vị trả thì tôi nhờ, không trả thì tôi tự chửi mình ngu vậy (Tại mấy đứa đều bảo, đã nghỉ học thì lấy lại tiền cho chắc ăn cái đã, lúc nào có lớp rồi tính sau, mình thì ham học quá nên cứ để đó không chịu lấy). Chửi đã đời, lời qua tiếng lại đã đời, cô bé theo dõi học viên mới nói, "chị không biết em nhưng em biết chị, chị ở sau lưng nhà em, vì vậy em rất muốn trả lại tiền cho chị nhưng Trung tâm không giải quyết cho".

Híc, biết làm sao bi giờ?! Thôi thì lớp còn học mấy bài nữa là mãn khoá, đành đi học dở dở ương ương thế cho khỏi phí tiền vậy!

Tuần sau tiếp tục...

Thật quá vất vả sự học...

1 nhận xét:

  1. Moch Kim Hong14:19 13/3/08

    chi oi e cung rat thich hoc tieng anh nhieu kieu giong chi nhung khong co hieu qua may , e cung lo lam vi sau nay e fai dung tieng anh nhieu .e chuc tim duoc lop hoc tot.

    Trả lờiXóa