Thiếu tiền, cần tiền... nhưng vừa từ chối một công việc kiếm ra tiền mà bấy lâu nay nó hiển nhiên vẫn là công việc dành riêng cho mình.
Tự dưng thế, chẳng biết nữa, từ chối xong thấy nhẹ nhõm hẳn!
Tiền làm ra bằng chính mồ hôi công sức và cả chất xám của mình nữa, nhưng sao người ngoài nhìn vào cứ nghĩ là mình đang nhặt sung rụng vậy không biết! Mình không ngại người ta nghĩ gì, mà chỉ thấy ghét thái độ của họ, đặc biệt là những người chuyên chực chờ ăn sẵn mà lại còn có tính ghen ăn tức ở. Tiếc là số người này không phải ít...
Số tiền sẽ kiếm được - với một người đang cần tiền như mình - thì thật lớn, nhưng tính ra số tiền đó vẫn chưa tương xứng với sức lao động mà mình phải bỏ ra. Thôi thì từ bỏ, vừa đỡ mệt mỏi, vừa để giữ gìn sức khỏe vậy...!
Nghe ham quá, giới thiệu cho chị đi !
Trả lờiXóaMinh cung nghi nhu bac Thanh vay.
Trả lờiXóaSong can co du luan, nhung cung can phai dap len du luan ma song.
@pingpong: chị không có chuyên môn thì làm sao bây giờ?
Trả lờiXóa@lethanh (và cả @King nữa): Cảm ơn anh! Từ trước đến giờ em đều như thế nhưng nay không thích nữa! Em không ngại thị phi mà chỉ rất ghét vì mấy người đó cứ chực ngoạm một miếng vào số tiền em kiếm được (tất nhiên sẽ chẳng bao giờ em để họ đạt được mục đích cho dù đó chỉ là một ly cafee buổi sáng)!
dong cam voi em. nhung dung gi du luan ma lam hong cuoc song cua minh.vi neu co hoi do giup minh mang hanh phuc lai cho minh cho nguoi than. thi xa gi may tieng thi phi em oi
Trả lờiXóa