Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

12/11/07

Kỷ niệm về bài thơ ăn cắp



D hỏi: "Bài thơ viết dưới avarta của chị là chị tự làm lấy à? Đọc lên cảm xúc thật khó tả...". Hặc! Nó nghĩ mình giỏi thế ư?! Là đồ ăn cắp đấy! Bài thơ mình đọc được trên blog của Justin bạn của My - đứa bạn nhỏ trên net của mình. Chắc J làm nó để tặng cho M. My có tính cách và tâm hồn giống, rất giống với mình (tự nghĩ thế) nên khi đọc bài này mình cứ thấy như ai đó viết cho mình vậy, thế là ăn cắp đưa lên trang nhất của mình luôn! Giờ nếu chủ nhân đòi bản quyền mình cũng nhất định không trả

Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay tủi
Mộng xuân về đáp lại giữa đêm khuya
Ở bên tôi, buổi sáng đã thay mùa
Sương lạnh lắm, hồn thu chen khe cửa
Nỗi buồn em, tôi sẽ mang một nửa
Mưa có sang, xin nhẹ vướng vai người
Gió rung cành hoa khế có rụng rơi
Đừng vang tiếng kẻo lá sầu trở giấc...
Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay khóc
Chớ mơ màng ngắm bóng dưới trăng soi
Bởi mây đen đôi lúc rất hẹp hòi
Sẽ đưa lạnh bên tôi về qua đấy
Nếu giữa đêm, nghe tim mình trống trải
Hãy gom vầng nguyệt quế bỏ trong chăn
Tình tôi hong ấm áp chỗ em nằm
Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay dỗi...

Nói đến chuyện ăn cắp bài thơ lại nhớ một kỷ niệm buồn...

My à! Bây giờ em đang ở đâu? Chuyện của em - Linh - J ra sao rồi? Cho đến tận bây giờ chị vẫn không hình dung ra được lý do tại sao? Tại sao ngày nào chị em mình cũng chat, cũng SMS và còn điện thoại nữa, nhưng em lại giấu chị sự thật? Từ đầu đến cuối em lừa dối chị nhưng khi sự việc đổ bể ra, trong một khoảng khắc em lại bắt chị phải tin em, tin vào tình cảm của em? Chị luôn tin tình cảm của em, đến bây giờ vẫn tin, nhưng chị muốn nhiều hơn, muốn tin vào tất cả những gì thuộc về em... Em giận chị không tin em nên em delete số điện thoại, blog và cả nick của chị nữa! Em giận chị và em quay lưng không kịp gửi cho chị một lời giải thích! Thế còn chị? Chị bị em lừa dối suốt cả thời gian dài mà không đáng nổi giận sao? Uh, thì coi như chị đã sai, chị sai vì đã chất vấn em quá nhiều trong lúc điều em đang cần ở chị là lời an ủi... Chị cũng đã nỗ lực rất nhiều để chắp nối các sự kiện, sắp xếp mọi chuyện theo đúng logic trật tự của nó, nhưng mãi chị vẫn không thể sắp xếp được vì chị không thể là em... Rồi chị đã quyết định delete hết những gì thuộc về em... Thời gian đã trôi qua, không dài nhưng chắc cũng đủ để quên nhiều hơn nhớ. Hôm nay ngồi viết entry này, vẫn buồn... Uh thôi, chị tin em một lần để có thể gọi em là My. Có thể em không còn nhớ chị nhưng chị vẫn luôn coi em là kỷ niệm đẹp (như em đã từng có thật trong lòng chị)....

Gửi đến em lời chúc tốt lành!

3 nhận xét:

  1. Mèo lười09:42 12/11/07

    hoho viết xong đọc lại thấy giống chuyện trai gái quá!

    Trả lờiXóa
  2. Em chưa thấy ai như chị luôn, đã vi phạm bản quyền mà con khăng khăng nói đòi cũng ko trả, bó tay!

    Trả lờiXóa
  3. ♥Mèo Lười♥18:34 28/9/08

    Tặng chị nè ... em ko quên chị đuâ nhưng em biết time đó em có làm gì thì c cũng chẳng tin nên e cho chị time để mà chị tin ....Chị là người chị em yêu thưong và là người bạn em cần nhất trong thế giới ảo cũng như thật này ......Sau chuyện đó xảy ra em và Linh cũng bt và vẫn thân nhau chứ ko có chuyện gì và bjờ L đã có 1GD HP có 2 đứa con trai sinh đôi đã gần 1t và 1cô con gái đã 6t rồi chị àh ...Đã 1năm rồi ,cái ngày mà khủng khiếp nhất khi e đánh mất chị , nhưng nếu lúc đó e bắt chị phải tin em thì em chắc c ko tin đâu ....E quay vế 1 lần nữa và em nói em cần chị , chị có rộng vòng tay ra với em ko ?...1 năm qua em vấp ngã nhiều lắm và em cũng đã đã giá rất nhiều c àh ... E trả giá luôn cho J và 1 người nữa em đã kính trọng yêu thương như em yêu chị .... Khi e mất người chị đó em ko cảm thấy hối tiếc như khi em mất chị ...
    ..............
    cạn
    gửi chị Minh - Chị 2
    em ko đọc được những gì chị đang nghĩ
    mà khi em khóc chị đưa tay lau nước mắt
    và cạn ngày, hoàng hôn sụp tắt
    chị cũng cạn lòng, ngoãnh mặt quay đi
    có phải tại anh, người mà hai ta yêu quý
    đã dối chị và tìm về bên em?
    hay tại ngọn gió chiều hôm ấy
    xô nước mắt em về phía chị, bên này...
    nhìn những cặp tình nhân tay trong tay
    hồn chơi vơi chị nghĩ ngày xưa ấy
    nếu em ko đến, anh ko là người có tội
    chị đã bằng lòng với hạnh phúc ảo của anh trao
    em trở thành chứng nhân bất đắc dĩ
    để chị nhận ra mặt trái của tình người
    đến bên em, chị tự nâng mình thành "cao thượng"
    "vẫn thương em" giữa chới với đau thương
    và cạn ngày thì đường ai nấy bước
    cạn lòng rồi, ừ, chị chẳng quen em...
    --------
    Chị còn nhớ chứ danh xưng "Chị 2 " em gọi chị

    Trả lờiXóa