Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

23/3/07

2h sáng 17.1.2007

Em tự đốt cháy mình và thanh thản ra đi
Để lại sau lưng ánh mắt anh ảm đạm
Cả hàng cây trong mùa đông ướt át
Thương lá đi hoang theo cơn gió phong tình

Em đã cười với anh, em đã khóc với mình
Yêu thương quá giờ trở thành nghiệt ngã
Khi tim anh lột xác thành sỏi đá
Em biết mình đến lúc phải ra đi

Rao bán một đời trong trắng đam mê
Ru lòng mình xanh màu xanh lặng lẽ
Tình yêu đàn ông muôn đời vẫn thế
Dẫu trăm sông nghìn núi có thay màu...

-------------------------

3 năm ngày cưới!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét