Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

23/3/07

Bình minh trong em

"Trước anh, ký ức em chỉ toàn đen và trắng. Nhưng khi anh đến, anh đã mang nụ cười, những bong bóng màu đỏ, những ngạc nhiên ngớ ngẩn, tiếng xì xào và niềm vui vào đời em" - Judith C.Grant.

Em cô đơn lang thang giữa đêm mùa đông mênh mông giá lạnh. Nước mắt không còn để khóc, máu cũng đông cứng lại không thể chảy trong ngực em giá buốt...

Rồi anh đến, kể cho em nghe câu chuyện về cuộc đời mình, em hiểu ra nỗi đau của em chẳng là gì đáng kể để đem mà so sánh. Anh đã vượt qua... ngẩng đầu bước đi trong sự thành đạt và trong ánh mắt ngưỡng mộ của nhiều người.

Anh không biết nói câu ngọt ngào, nhưng không quên mỗi tối gọi điện cho em, bắt đầu là những câu cãi vã và các cuộc tranh luận nhỏ để rồi khi gác máy chẳng còn nhớ được mình vừa nói chuyện gì. Anh là thế! Bạn bè của anh chưa từng biết mặt em nhưng họ biết rõ, ngoài em ra anh không có người con gái khác. Mọi người quanh em cũng ngạc nhiên khi ánh mắt u buồn của em đã bắt đầu lấp lánh những nụ cười.

Anh đến như tia sáng lung linh sắc màu đánh thức buổi bình minh đang ngủ quên trong em để sớm kia thức dậy ngời nắng ánh mặt trời.

Yêu thương viết tặng anh - từ trái tim em vì anh đã lỗi nhịp!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét