Vì có niềm vui. Vì có nỗi buồn. Vì đôi lúc muốn được trải lòng cùng ai đó... Viết, chỉ đơn giản bởi đó là khoảnh khắc mình đang sống!

Translate

23/3/07

Dại khờ

Người ta khổ vì thương chưa phải cách
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương Vì thả lòng không kiềm chế dây cương Người ta khổ vì lui không được nữa
Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây Dấn thân mãi để tìm trời dưới đất.
Người ta khổ vì cố chen ngõ chật Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào Rồi bị thương người ta giữ gươm đao Không muốn chữa, không chịu lành thú độc


-Xuân Diệu-

1 nhận xét:

  1. Lần đầu tiên đọc blog của chị là lần đầu em đọc nhiều ở một blog như thế. Những bài thơ chị sưu tầm, nhữg tâm sự chị viết, rồi cả màu của blog làm cho em có nhiều cảm xúc muốn chia sẻ nhưng rồi chẳg biết phải sẻ chia thế nào. Em giữ im lặng ...
    Đã lâu mới vào lại blog của chị, em mừng là những nỗi buồn đã vơi bớt đi, hay chị đã giấu được... Chỉ biết cầu mong chị sẽ vững vàng và hạnh phúc hơn...

    Trả lờiXóa